Kliknij ten link, aby zobaczyć inne rodzaje publikacji na ten temat: E-GIUH.

Artykuły w czasopismach na temat „E-GIUH”

Utwórz poprawne odniesienie w stylach APA, MLA, Chicago, Harvard i wielu innych

Wybierz rodzaj źródła:

Sprawdź 29 najlepszych artykułów w czasopismach naukowych na temat „E-GIUH”.

Przycisk „Dodaj do bibliografii” jest dostępny obok każdej pracy w bibliografii. Użyj go – a my automatycznie utworzymy odniesienie bibliograficzne do wybranej pracy w stylu cytowania, którego potrzebujesz: APA, MLA, Harvard, Chicago, Vancouver itp.

Możesz również pobrać pełny tekst publikacji naukowej w formacie „.pdf” i przeczytać adnotację do pracy online, jeśli odpowiednie parametry są dostępne w metadanych.

Przeglądaj artykuły w czasopismach z różnych dziedzin i twórz odpowiednie bibliografie.

1

Andrieu, Hervé, Roger Moussa i Pierre-Emmanuel Kirstetter. "The Event-specific Geomorphological Instantaneous Unit Hydrograph (E-GIUH): The basin hydrological response characteristic of a flood event". Journal of Hydrology 603 (grudzień 2021): 127158. http://dx.doi.org/10.1016/j.jhydrol.2021.127158.

Pełny tekst źródła
Style APA, Harvard, Vancouver, ISO itp.
2

Bonfante, Giuliano. "Le lingue indoeuropee, a cura di A. Giacalone Ramat, P. Ramat, Bologna: Il Mulino, 1993, pp. 522; nuova edizione: Bologna: Il Mulino, 1994." Linguistica 35, nr 2 (1.12.1995): 303–11. http://dx.doi.org/10.4312/linguistica.35.2.303-311.

Pełny tekst źródła
Streszczenie:
I due Ramat ànno ideato e diretto l'òpera, affidando a uno specialista l'esposizione della grammàtica stòrica di ogni lingua (solo P. Ramat si è occupato del germànico). Darò quindi un'esposizione crítica di ognuno di questi lavori, e alla fine darò un giu­ dizio crítico di tutta l'òpera.
Style APA, Harvard, Vancouver, ISO itp.
3

Campos, Gleidineia Leite, Martin Cheek i Ana Maria Giulietti. "Uma nova espécie de Utricularia L. (Lentibulariaceae) da Chapada Diamantina, Bahia, Brasil". SITIENTIBUS série Ciências Biológicas 10, nr 2 (31.12.2010): 233–35. http://dx.doi.org/10.13102/scb7967.

Pełny tekst źródła
Streszczenie:
É descrita uma nova espécie do gênero Utricularia para Chapada Diamantina, Estado da Bahia. Utricularia catolesensis G. L. Campos, M. Cheek & Giul. é morfologicamente próxima de Utricularia purpureocaerulea A. St. Hil. & Girard, diferindo por apresentar as sépalas agudas a subagudas, a corola alva até raramente lilás, giba branco-amarelada e sementes piramidais. A espécie ocorre em brejos com gramíneas ou em beira de riachos e córregos.
Style APA, Harvard, Vancouver, ISO itp.
4

Silva, José Roberto dos S., Alone Lima-Brito, José Raniere F. de Santana i Ana Lúcia C. Dornelles. "Efeito da sacarose sobre o enraizamento e desenvolvimento “in vitro” de Syngonanthus mucugensis Giul." SITIENTIBUS série Ciências Biológicas 5, nr 2 (31.12.2005): 56–59. http://dx.doi.org/10.13102/scb8213.

Pełny tekst źródła
Streszczenie:
O trabalho teve por objetivo avaliar o efeito da sacarose no enraizamento e desenvolvimento in vitro de Syngonanthus mucugensis Giul., planta endêmica da Chapada Diamantina/BA. Foram testadas cinco concentrações de sacarose no meio MS/2, solidificado com 0,8% de ágar, com pH ajustado para 5,7. O material vegetal utilizado consistiu de plantas com 60 dias de idade, com aproximadamente 2 cm de altura obtidas da germinação in vitro das sementes. As plantas foram inoculadas em câmara de fluxo laminar em frascos “tipo maionese” e mantidas em sala de crescimento sob radiação fotossintética ativa de 9 μmol.m-2.s-1 e temperatura de 25 ± 2ºC, durante 60 dias. O delineamento estatístico utilizado foi inteiramente casualizado com três repetições, em que cada repetição consistiu de 10 frascos, sendo inoculadas cinco plantas por frasco. As variáveis avaliadas foram: número de raízes formadas, matéria seca da raiz, matéria fresca total e número de folhas emitidas. Os resultados mostraram que a sacarose determinou um efeito significativo sobre as características analisadas. Com a redução de 30 g.L-1 para 15 g.L-1, houve um acréscimo no número de raízes por planta e no peso da matéria fresca total. O estudo mostrou um efeito positivo da redução da sacarose para o enraizamento de S. mucugensis, sendo a concentração de 15 g.L-1 no meio MS/2 a mais indicada para o estabelecimento in vitro dessa espécie. Apoio: IMSEAR/CNPq.
Style APA, Harvard, Vancouver, ISO itp.
5

Skubic, Mitja. "Roberto Dapit, La Slavia friulana - Beneška Slovenija. Lingue e culture: Resia, Torre, Natisone - Jezik in kultura: Rezija, Ter, Nadiža. Bibliografia ragionata - Kritična biblio­grafija, Circolo Zadroga "Lipa", San Pietro al Natisone - Špeter 1995, 138 p." Linguistica 35, nr 2 (1.12.1995): 338–40. http://dx.doi.org/10.4312/linguistica.35.2.338-340.

Pełny tekst źródła
Streszczenie:
E' possibile che al linguista non slavista il titolo non dica gran che. Eppure, per merito anche del linguista polacco Ian Baudouin de Courtenay, il dialetto sloveno di Resia, del Torre e del Natisone, queste parlate slovene sono fra le più studiate, anche dai linguisti stranieri: De Courtenay, poi, più recentemente Gian Battista Pellegrini, Giu­ seppe Francescato, Giovanni Frau, Antonio Maria Raffo da parte italiana e friulana; per la parte slovena possiamo ricordare Karel Strekelj, Fran Ramovs, Tine Logar, Pavle Merkù, Neva Godini, Liliana Spinozzi-Monai, Rado Lencek. E' doveroso, poi, citare l'americano Eric Hamp e l'olandese Han Steenwijk. Un posto a parte spetta a Milka Maticetov perché congiunge gli interessi linguistici con quelli etnologici.
Style APA, Harvard, Vancouver, ISO itp.
6

Silva, José Roberto S., Janilza da Paixão Santos, Ana Paula S. Rios, José Raniere F. Santana i Ana Lúcia C. Dornelles. "Estudo da germinação e morfologia do desenvolvimento pós-seminal de Syngonanthus mucugensis Giul. “in vitro”". SITIENTIBUS série Ciências Biológicas 5, nr 2 (31.12.2005): 60–62. http://dx.doi.org/10.13102/scb8214.

Pełny tekst źródła
Streszczenie:
Syngonanthus mucugensis (Eriocaulaceae) ocorre nos campos rupestres da Bahia. Sua importância econômica reside no uso em artesanatos das inflorescências e escapos. Isso confere a essa espécie alto valor comercial e o seu extrativismo constitui-se em uma importante atividade econômica nas regiões onde ocorre. A exploração tem sido feita de forma indiscriminada, o que expõe a espécie ao risco de extinção. O objetivo do presente trabalho foi avaliar as principais características da germinação e analisar a morfologia do desenvolvimento pós-seminal de S. mucugensis in vitro, visando fornecer subsídios para futuros trabalhos. Após assepsia e tratamento de embebição por 24 horas, as sementes foram colocadas para germinar em placas de Petri sob condições controladas no claro ou no escuro. Foram utilizadas 20 sementes em cada placa de Petri, contendo meio de cultura para germinação (7 g.L-1 de ágar), com pH 5,7 ajustado antes da autoclavagem (1 atm, 121 ºC e 15 min). Os resultados mostraram que sementes de S. mucugensis necessitam de luz para germinar, a germinação é do tipo hipógea com taxa superior a 85%, ocorrendo um embrião por semente. A primeira fase do desenvolvimento pósseminal inicia-se com a protrusão do eixo embrionário de onde se desenvolvem concomitantemente as folhas e as raízes. Aproximadamente 25 dias após a germinação, as plantas apresentaram comprimento médio de 10 mm, cerca de quatro folhas com tricomas malphighiáceos distribuídos pelas margens e um sistema radicular formado por duas raízes.
Style APA, Harvard, Vancouver, ISO itp.
7

Carriero, Veronica. "Privacy, riservatezza, reputazione e onore: valutazioni economiche e tecniche giuridiche di tutela". ECONOMIA E DIRITTO DEL TERZIARIO, nr 1 (październik 2011): 15–32. http://dx.doi.org/10.3280/ed2011-001002.

Pełny tekst źródła
Streszczenie:
Privacy č, nel lessico giuridico, sintesi verbale riassuntiva di alcuni diritti fondamentali e inviolabili della persona come la riservatezza e l'identitŕ personale. Č correlata ad altri diritti della personalitŕ come l'onore e la reputazione. Diverse e, talora, opposte accezioni del diritto alla privacy sono state nel corso del tempo fornite dalla letteratura gius - economica. S. Warren e L.D. Brandeis per primi enfatizzano il rigth to let be alone quale paradigma protettivo dei valori di autonomia e dignitŕ dell'individuo. Per contro, R. Posner osserva che l'occultamento delle informazioni anche di carattere personale genera costi transattivi e costi sociali di rilievo, potendo condurre a risultati economicamente inefficienti. Il problema del bilanciamento degli interessi č oggi estensibile alla disciplina dell'impresa quando chiama in gioco la sua reputazione sul mercato, le sue crescenti responsabilitŕ anche sociali, il diritto alla privacy da parte dell'impresa e nei confronti dell'impresa.
Style APA, Harvard, Vancouver, ISO itp.
8

Calafŕ, Laura. "Tribunale di Milano, sez. I civile - ordinanza 20 dicembre 2010, giud. Bichi, B. e altri contro Comune Milano e altri". QUESTIONE GIUSTIZIA, nr 1 (kwiecień 2011): 141–48. http://dx.doi.org/10.3280/qg2011-001012.

Pełny tekst źródła
Streszczenie:
Discriminazione fondata su razza e origine etnica - art. 1 d.lgs 215/2003 - Mancato adempimento obblighi assunti dalla Pubblica amministrazione - Sussistenza Ha natura discriminatoria la scelta di rivedere l'assegnazione degli alloggi destinati ai residenti presso il campo nomadi autorizzato di Triboniano nell'ambito dei singoli accordi denominati "Progetto di autonomia abitativa", legati a una precedente convenzione sottoscritta tra il Commissario della emergenza nomadi in Lombardia, Comune di Milano e dalla Casa della caritŕ Angelo Ambriani. Il mancato adempimento degli obblighi assunti dalle parti firmatarie costituisce comportamento discriminatorio in quanto esclusivamente legato all'appartenenza etnica dei ricorrenti in questo modo trattati meno favorevolmente rispetto alla genericitŕ dei cittadini nei confronti dei quali la Pubblica amministrazione tiene fede ai patti sottoscritti.
Style APA, Harvard, Vancouver, ISO itp.
9

Biagiotti, Alice. "Le interazioni fiduciarie nel rapporto di lavoro. Dalle origini ai cambiamenti in atto". QUADERNI DI ECONOMIA DEL LAVORO, nr 113 (lipiec 2022): 183–205. http://dx.doi.org/10.3280/qua2021-113009.

Pełny tekst źródła
Streszczenie:
Il presente contributo si prefigge lo scopo di rilevare come l'elemento fiduciario, ricollegabile al più ampio concetto di fides, permea, ancora oggi, l'intero rapporto di lavoro sotto una duplice angolazione. Nella fase iniziale del rapporto stesso, la fiducia viene in rilievo sotto il profilo soggettivo così si desume dagli artt. 2094 e 2086 c.c. e valutabile secondo i generali criteri di buona fede e correttezza. Invece, nella fase estintiva, l'elemento fiduciario si oggettivizza costituendo la ragione giu-stificativa dell'adempimento della prestazione lavorativa da parte del lavoratore.
Style APA, Harvard, Vancouver, ISO itp.
10

Thùy, Phạm Diệu, Nguyễn Thị Kim Lan, Trần Nhật Thắng, Nguyễn Thị Ngân, Dương Thị Hồng Duyên i Nguyễn Thị Thanh Hậu. "NGHIÊN CỨU TÁC DỤNG CỦA CHẾ PHẨM SINH HỌC TRONG XỬ LÝ PHÂN TRÂU, BÒ TẠI TỈNH TUYÊN QUANG". TNU Journal of Science and Technology 227, nr 05 (13.04.2022): 58–66. http://dx.doi.org/10.34238/tnu-jst.5301.

Pełny tekst źródła
Streszczenie:
Điều tra thực trạng việc xử lý phân trâu, bò ở 4 huyện Chiêm Hóa, Hàm Yên, Yên Sơn, Sơn Dương thuộc tỉnh Tuyên Quang, kết quả cho thấy: có 64% số hộ chăn nuôi không áp dụng biện pháp xử lý phân trâu, bò, phân tồn lưu trong chuồng lâu ngày, vương vãi ra xung quanh chuồng gây ô nhiễm môi trường. Đã xử lý gần 100 tấn phân trâu, bò tại 20 hộ chăn nuôi bằng 3 loại chế phẩm sinh học: EMUNIV (7 hộ), EMIC (6 hộ ) và EMZEO (7 hộ). Việc xử lý phân trâu, bò bằng chế phẩm sinh học đã có tác dụng tốt: làm giảm rõ rệt hàm lượng khí NH3 và H2S trong 1m3 không khí tại khu vực chuồng nuôi trâu, bò (hàm lượng NH3 giảm 3 - 4 lần, hàm lượng khí H2S giảm gần một nửa so với trước khi xử lý phân), do vậy làm phân mất mùi hôi; làm giảm rõ rệt số lượng trứng giun, sán trong phân (số trứng giun, sán giảm khoảng 9 - 10 lần), số lượng vi khuẩn E. coli, Salmonellatrong 1 gam phân giảm mạnh (giảm khoảng 4 - 5 lần). Từ đó làm giảm thiểu tình trạng ô nhiễm môi trường sống của người và vật nuôi.
Style APA, Harvard, Vancouver, ISO itp.
11

Cerqueira, Carlianne Oliveira, Ligia Silveira Funch i Eduardo Leite Borba. "Fenologia de Syngonanthus mucugensis Giul. subsp. mucugensis e S. curralensis Moldenke (Eriocaulaceae), nos municípios de Mucugê e Morro do Chapéu, Chapada Diamantina, BA, Brasil". Acta Botanica Brasilica 22, nr 4 (grudzień 2008): 962–69. http://dx.doi.org/10.1590/s0102-33062008000400007.

Pełny tekst źródła
Streszczenie:
Syngonanthus mucugensis subsp. mucugensis e S. curralensis são conhecidas como sempre-vivas por possuírem capítulos que permanecem com a aparência de vivos durante anos. São plantas herbáceas com distribuição agrupada, folhas reunidas em roseta e inflorescências monóicas tipo capítulo, flores alvas e reduzidas. Este estudo apresenta os padrões fenológicos dessas espécies, relacionando-os com fatores abióticos e modo provável de dispersão. As observações foram realizadas mensalmente entre agosto/2002 e setembro/2004, em campo rupestre, nos municípios de Mucugê e Morro do Chapéu, registrando-se presença/ausência das fenofases. A fase vegetativa constitui grande parte do ciclo fenológico, aproximadamente cinco meses, na estação chuvosa (novembro-março). Os escapos levam três a quatro meses do início do desenvolvimento até a presença de capítulos jovens. As flores estaminadas e pistiladas apresentam ântese no início da manhã; as flores estaminadas duram um dia, e o ciclo estaminado cerca de sete dias. As flores pistiladas duram três dias e o ciclo pistilado três a quatro dias. Não ocorre sobreposição temporal das fases estaminada e pistilada em um mesmo capítulo. As duas espécies apresentaram padrão de floração (junho-agosto) e frutificação (julho-novembro) anual, regular, com duração intermediária, na estação seca. A dispersão ocorre ca. 45 dias após a fecundação, estendendo-se por quatro meses, durante a estação seca e início das chuvas. O tipo de diásporo e a dispersão sazonal sugerem dispersão anemocórica e autocórica.
Style APA, Harvard, Vancouver, ISO itp.
12

Daugareilh, Isabelle. "La legge francese sul dovere di vigilanza al vaglio della giurisprudenza". GIORNALE DI DIRITTO DEL LAVORO E DI RELAZIONI INDUSTRIALI, nr 170 (sierpień 2021): 159–77. http://dx.doi.org/10.3280/gdl2021-170001.

Pełny tekst źródła
Streszczenie:
La legge francese del 27 marzo 2017 sul dovere di vigilanza si inscrive in un processo di giu-ridificazione della responsabilità sociale d'impresa e di responsabilizzazione delle imprese transnazionali che segna una tappa fondamentale nella trasformazione da impegno a carattere volontario in obbligo legale. Una delle sfide più rilevanti del processo di attuazione della legge riguarda precisamente la traduzione concreta di tale obbligo di predisposizione di un piano di vigilanza come semplice obbligo documentale o come obbligazione di mezzi rafforzata. Il pre-sente contributo intende sottolineare la tensione esistente tra i due tipi di obbligo, all'origine della resistenza delle imprese e di controversie giudiziali e dottrinali alimentate dalle carenze e ambiguità di un testo legislativo molto breve su un tema nuovo e complesso, che presuppone un esercizio completamente diverso dai comuni obblighi di reporting, contrariamente a quanto auspicano le imprese a cui tale disciplina deve applicarsi.
Style APA, Harvard, Vancouver, ISO itp.
13

Lima- Brito, Alone, Mara Márcia Sampaio Albuquerque, Bruno Freitas Matos Alvim, Sheila Vitória Resende, Moema Cortizo Bellintani i José Raniere Ferreira de Santana. "Agentes osmóticos e temperatura na conservação in vitro de sempre-viva". Ciência Rural 41, nr 8 (sierpień 2011): 1354–61. http://dx.doi.org/10.1590/s0103-84782011000800010.

Pełny tekst źródła
Streszczenie:
A conservação in vitro é uma estratégia de conservação ex situ que garante a manutenção da integridade genética e biológica das espécies. O objetivo deste estudo foi avaliar o efeito de agentes osmóticos e temperatura na conservação in vitro de Syngonanthus mucugensis Giul. subsp. mucugensis. Os brotos foram inoculados em meio de cultura MS ½ contendo 7g L-1 de ágar e suplementado com 60g L-1 de sacarose, e com as concentrações de sacarose 15, 30 e 45g L-1 combinados com 0 e 15g L-1 de sorbitol ou manitol. As culturas foram mantidas em duas temperaturas (18 e 25°C). A porcentagem de sobrevivência das plantas foi avaliada mensalmente e ao final de 180 dias foram analisados o comprimento da parte aérea e da raiz, a porcentagem de folhas verdes, a porcentagem de explantes com brotos, o número de brotos por explante e o comprimento dos brotos. Os agentes osmóticos promoveram um decréscimo no crescimento das plantas, no entanto reduziram a sua viabilidade. Os resultados observados nos experimentos mantidos a 18°C foram significativamente superiores aos encontrados a 25°, para todas as variáveis analisadas. A conservação de S. mucugensis subsp. mucugensis pode ser feita à 18°C em meio de cultura MS ½ contendo 15g L-1 de sacarose, por até 180 dias, sem subcultivo.
Style APA, Harvard, Vancouver, ISO itp.
14

Maiorani, Chiara, Sara Molgora i Emanuela Saita. "Affrontare la tocofobia: presentazione del modello di intervento ARTEMIS ed evidenze preliminari di utilità". PSICOLOGIA DELLA SALUTE, nr 1 (styczeń 2021): 121–42. http://dx.doi.org/10.3280/pds2021-001008.

Pełny tekst źródła
Streszczenie:
La tocofobia, ovvero una paura intensa del parto si configura come disturbo clinico che ri-guarda all'incirca il 14% delle gestanti. Diversi fattori, medici, psicologici individuali e relazionali-sociali sono stati messi in relazione con tale disturbo. Inoltre, numerosi studi si sono oc-cupati di indagare il legame tra tocofobia e disturbi di natura ansiosa e depressiva, senza giun-gere ad oggi a risultati univoci. La letteratura ha però sottolienato come la tocofobia possa ave-re un effetto negativo sul benessere della madre e sullo sviluppo del bambino anche nel post-partum. Tale dato suggerisce l'importanza di interventi per la tocofobia al fine di prevenire le conseguenze negative mediche e psicologiche durante la gravidanza e nel post-partum. Il presente contributo presenta uno specifico modello di intervento, chiamato ARTEMIS, che integra il modello psicosomatico e il modello di elaborazione adattiva dell'informazione attraverso l'utilizzo di alcune tecniche terapeutiche specificatamente sviluppate entro tali model-li (EMDR, mindfulness, ipnosi). Gli effetti dell'intervento sono stati valutati su 10 donne che hanno ricevuto il trattamento. Tale studio mette in luce come vi sia un decremento statisticamente significativo a seguito del trattamento sia della paura del parto, sia dell'ansia di stato e di tratto. I risultati, seppur prelimi-nari, suggeriscono la potenzialità del protocollo proposto e incoraggiano a proseguire nella sua validazione, sia mediante studi di esito su campioni più ampi, sia attraverso studi di processo volti a comprenderne i meccanismi di funzionamento.
Style APA, Harvard, Vancouver, ISO itp.
15

Doria, Mario. "Sulla storia del toponimo Istriano Rabac". Linguistica 28, nr 1 (1.12.1988): 49–51. http://dx.doi.org/10.4312/linguistica.28.1.49-51.

Pełny tekst źródła
Streszczenie:
Il nome della nota località balneare istriana Rabac (in grafia italianeggiante Rabaz) è attestato già nel 1341 sotto la forma Rabaç, precisamente negli Statuti di Albona [Labin] (cfr. P. Kandler "L'Istria" III, 1848, pp. 14 s.). A questo Rabaç fa riscontro, nel '500, Rabaz, che incontriamo nell'Itinerario Bragadin-Lando-Morosini dell'a. 1554 (ed. M. Bertoša VHARP 17, 1972, p. 41) e nel Catastico di Fabio da Canal dell'a. 1566 (ed. D. Klein, ib. 11-12, 1966-67, pp. 16- bis, 62). Rabaz ricompare in Carlo Donadoni, a. 1719 (P. Kandler Emporio p. 96, in "Miscellanea Conti" 1861-62), in un documento dell'a. 1749 (P. Kandler cit. p. 282), nonché nel Catasto di V. Morosini IV, a. 1775-76 (ed. M. Bratulić, Trieste-Fiume 1980, pp. 349-352). Anche la cartografia veneta di fine '700 attesta la forma Rabaz, così la nota carta dell'Istria Meridionale di Giov. Valle (Venezia 1784). Rabaz ricompare nel Reperto-Bargnani dell'a. 1806' (ed. E. Apih, ACRSR 12, 1981-82, p. 219), nell "' A vviso della Commissione per la vendita dei beni dello Sta to del Litorale", Trieste 15-1-1825 (Archivio di Stato, per gentile informazione del dott. Pierpaolo Dorsi), in Carlo Combi a. 1858-59 (cfr. E. Apih cit. p. 321) ecc. Rammenteremo anche la forma Rabatz (alternante con Rabaz) in R. P. Burton Note sopra i Castellieri (Capodistria 1877) p. 35 e Rabas (nella locuzione Porto Rabas in alcune carte geografiche del 1753 e 1780, Lago-Rossit OH indici), nonché in P. Tedeschi Viaggio fantastico in Oga Magoga, 1863, su cui v. P. Blasi "Voce Giul." 1-6-1984 p. 4). Abbastanza comune anche la locuzione Porto Rabaz, soprattutto nella cartografia istriana a partire dall'a. 1620 fino al 1797 (vedi gli indici in Lago-Rossit cit.): ricorderemo fra queste la Carta Geografka del Coronelli (Venezia 1696) nonché la Carta Santini ("à Venise" ante 1780, cfr. fot. in E. Schwarzenberg Plstr. 44 s. V, f. 8-9, 1980, p. 12); fra i moderni citeremo M. Gerbini Quaderni di Fianona (Trieste 1976) p. 41 e M. Catano, "In Strada Granda" N. 27 (aprile 1986) p. 26 e qualche altro.
Style APA, Harvard, Vancouver, ISO itp.
16

Hiệp, Hoàng Phú, Hoàng Thu Thảo, Đỗ Mạnh Sơn, Nguyễn Trọng Tấn, Nguyễn Phú Hùng i Phạm Văn Khang. "ĐÁNH GIÁ HOẠT TÍNH KHÁNG KHUẨN CỦA CAO CHIẾT RAU SAM (PORTULACA OLERACEA) THU TẠI THÁI NGUYÊN". TNU Journal of Science and Technology 227, nr 05 (18.04.2022): 126–31. http://dx.doi.org/10.34238/tnu-jst.5426.

Pełny tekst źródła
Streszczenie:
Rau sam (P. oleracea) là loại rau mọc hoang ở khắp những nơi ẩm ướt của nước ta. Trong Rau sam có chứa nhiều protein, sterol, carotenoid và polysaccharid. Nhiều loại vitamin (A, C, E và một số phức-B) và khoáng chất (Ca, Fe, Mn, P và Se). Vì vậy, Rau sam không chỉ được sử dụng làm thức ăn mà còn dùng như một vị thuốc. Trong dân gian, Rau sam làm thuốc chữa bệnh lỵ trực tràng, giã nát đắp mụn nhọt, làm thuốc lợi tiểu, tẩy giun kim. Trong nghiên cứu này, cao chiết Rau sam được xác định thành phần hoá học và đánh giá hoạt tính kháng khuẩn. Bằng phương pháp chiết hồi lưu đã thu được 90 g cao ethanol và 30 g cao dichloromethane. Kết quả cho thấy đã xác định được trong cao chiết ethanol và cao dichloromethane của cây Rau sam đều có các nhóm phenolic, alkaloid, flavonoid, coumarin, steroid. Cao chiết ethanol và dicloromethan Rau sam có khả năng kháng khuẩn mạnh, trong đó cao chiết dicloromethan nồng độ 100 mg/mL có khả năng diệt khuẩn tốt nhất. Kết quả nghiên cứu cho thấy tiềm năng của cây Rau sam có thể thay thế kháng sinh trong phòng trị bệnh do vi khuẩn gây ra ở người.
Style APA, Harvard, Vancouver, ISO itp.
17

Chiari Moretto Wiel, Maria Agnese. "Fabrizio Biferali. Tiziano: Il genio e il potere. I Robinson / Letture. Rome: Gius Laterza and Figli, 2011. xiv + 286 pp. + 32 color plates. €20. ISBN: 978–88–420–9750–1." Renaissance Quarterly 65, nr 3 (2012): 887–88. http://dx.doi.org/10.1086/668317.

Pełny tekst źródła
Style APA, Harvard, Vancouver, ISO itp.
18

Hồ, Đặng Trung Nghĩa, Thị Hồng Hạnh Bùi, Thị Hàn Ny Nguyễn, Trọng Đức Du, Phú Hương Lan Nguyễn, Văn Tấn Le, Nguyễn Huy Mẫn Đinh, Thị Huệ Tài Lương, Đức Vinh Lê i Văn Vĩnh Châu Nguyễn. "VIÊM MÀNG NÃO MỦ DO TRỰC KHUẨN GRAM ÂM MẮC PHẢI CỘNG ĐỒNG TẠI BỆNH VIỆN BỆNH NHIỆT ĐỚI". Tạp chí Truyền nhiễm Việt Nam 3, nr 39 (1.05.2022): 36–44. http://dx.doi.org/10.59873/vjid.v3i39.18.

Pełny tekst źródła
Streszczenie:
Mục tiêu: Mô tả đặc điểm dịch tễ, lâm sàng, cận lâm sàng và điều trị VMNM do trực khuẩn Gram âm mắc phải tại cộng đồng tại BVBNĐ từ năm 2014-2020. Đối tượng và phương pháp: Nghiên cứu mô tả hàng loạt ca bệnh được chẩn đoán VMNM do trực khuẩn Gram âm mắc phải từ cộng đồng được điều trị tại BVBNĐ từ năm 2014 đến năm 2020. Nghiên cứu gồm 2 giai đoạn hồi cứu (01/2014-12/2018) và tiến cứu (01/2019-06/2020). Kết quả: Từ 01/2014 đến 06/2020, 68 bệnh nhânVMNM do trực trùng Gram âm mắc phải từ cộng đồng nhập viện điều trị. Bệnh thường gặp ở nam giới (72,1%), trung niên (tuổi trung vị 52,5 tuổi)và làm nghề nông (54,4%). Đái tháo đường là bệnh nền thường gặp nhất (41,2%). Đáng lưu ý, 21/68 (30,9%) trường hợp có điều trị thuốc kháng viêm corticoid kéo dài trước khi nhập viện và 20/56 (35,7%) bệnh nhân có đồng nhiễm Strongyloides stercoralis. Phát hiện được vật chất di truyền của Strongyloides stercoralis trong dịch não tủy bằng kỹ thuật real-time PCR ở 3 trường hợp. E. coli và K. Pneumoniae là vi khuẩn gây bệnh đứng đầu với tỷ lệ tương ứng 42,5% (29/68) và 32,3% (22/68). E. coli tiết men ESBL chiếm 75,9% (22/29) chủng vi khuẩn, dẫn đến việc điều trị kháng sinh ban đầu bằng Ceftriaxone không phù hợp ở 16/45 bệnh nhân (35,6%). Sốc nhiễm khuẩn xảy ra ở 21/65 (32,3%) bệnh nhân và liên quan đến kết cục xấu.Tử vong và di chứng khá cao với tỷ lệ tương ứng là 35,4% và 20%. Kết luận: Viêm màng não mủ do trực khuẩn Gram âm mắc phải cộng đồng là bệnh có dự hậu xấu. Một số đặc điểm gợi ý đến nhóm tác nhân này là bệnh nền đái tháo đường, sử dụng corticoid kéo dài, nhiễm giun lươn. Do tình trạng kháng Ceftriaxone của vi khuẩn, kháng sinh điều trị theo kinh nghiệm ở đối tượng này ưu tiên chọn nhóm Carbapenem.
Style APA, Harvard, Vancouver, ISO itp.
19

Мингазов, Шамиль Рафхатович. "БУЛГАРСКИЕ РЫЦАРИ ЛАНГОБАРДСКОГО КОРОЛЕВСТВА". Археология Евразийских степей, nr 6 (20.12.2020): 132–56. http://dx.doi.org/10.24852/2587-6112.2020.6.132.156.

Pełny tekst źródła
Streszczenie:
Настоящая работа является первым общим описанием на русском языке двух некрополей Кампокиаро (Кампобассо, Италия) – Виченне и Морионе, датируемых последней третью VII в. – началом VIII в. Культурное содержание некрополей показывает прочные связи с населением центральноазиатского происхождения. Важнейшим признаком некрополей являются захоронения с конем, соответствующие евразийскому кочевому погребальному обряду. Автор поддержал выводы европейских исследователей о том, что с большой долей вероятности некрополи оставлены булгарами дукса–гаштальда Алзеко, зафиксированными Павлом Диаконом в VIII в. на территориях Бояно, Сепино и Изернии. Аналогии некрополей Кампокиаро с погребениями Аварского каганата показывают присутствие в аварском обществе булгар со схожим погребальным обрядом. Из тысяч погребений с конем, оставленных аварским населением, булгарам могла принадлежать большая часть. Авары и булгары составляли основу и правящую верхушку каганата. Народ Алзеко являлся той частью булгар, которая в 631 г. боролась за каганский престол, что указывает на высокое положение булгар и их большое количество. После поражения эта группа булгар мигрировала последовательно в Баварию, Карантанию и Италию. Несколько десятков лет проживания в венедской, а затем в лангобардской и романской среде привели к гетерогенности погребального инвентаря, но не изменили сам обряд. Булгары лангобардского королевства составляли новый военный слой, который представлял из себя профессиональную кавалерию, получивший землю. Эта конная дружина является ранним примером европейского феодального воинского и социального сословия, которое станет называться рыцарством. Библиографические ссылки Акимова М.С. Материалы к антропологии ранних болгар // Генинг В.Ф., Халиков А.Х. Ранние болгары на Волге (Больше–Тарханский могильник). М.: Наука, 1964. С. 177–191. Амброз А.К. Кинжалы VI – VIII вв, с двумя выступами на ножнах // СА. 1986. № 4. С. 53–73. Безуглов С.И., Ильюков Л.С. Памятник позднегуннской эпохи в устье Дона // Средневековые древности Дона / Ред. Ю.К. Гугуев. М.–Иерусалим: Мосты и культуры, 2007. C. 25–48. Бешевлиев В. Пръвобългарите. История, бит и култура. Пловдив: Фондация «Българско историческо наследство», 2008. 505 с. Гавритухин И.О., Иванов А.Г. Погребение 552 Варнинского могильника и некоторые вопросы изучения раннесредневековых культур Поволжья // Пермский мир в раннем средневековье / Отв. ред. А.Г. Иванов. Ижевск: УИИЯЛ УрО РАН, 1999. С. 99–159. Добиаш–Рождественская О.А. Ранний фриульский минускул и одна из проблем жизни и творчества лангобардского историка VIII в. // Вспомогательные исторические дисциплины / Под ред. А. С. Орлова. М.; Л.: Изд–во АН СССР, 1937. С. 109–140. Засецкая И.П. Культура кочевников южнорусских степей в гуннскую эпоху (конец IV–V вв.). СПб.: АО "Эллипс", 1994. 221 с. Казанский М.М. Оногуры в постгуннское время на Дону // Дивногорский сборник / Труды музея-заповедника «Дивногорье». Вып. 6. / под ред. А. З. Винникова. Воронеж: Изд.– полигр. центр «Научная книга», 2016. С. 96–111. Казанский М.М. Хронологические индикаторы степных древностей постгуннского времени в Восточной Европе // НАВ. 2019. Т. 18 (2). С. 109–124. Кардини Ф. Истоки средневекового рыцарства // Пер. с ит. В.П. Гайдук / Общ. ред. В.И. Уколова, Л.А. Котельникова. М.: Прогресс, 1987. 384 с. Комар А.В., Кубышев А.И., Орлов Р.С. Погребения кочевников VI–VII вв. из Северо–Западного Приазовья // Степи Европы в эпоху средневековья. Т. 5. Хазарское время / Гл.ред. А.В.Евглевский Донецк: ДонНУ, 2006. С. 245–376. Кондукторова Т.С. Антропологическая характеристика черепов из Верхнего Чир–Юртовского могильника в Дагестане // ВА. 1967. Вып. 25. С. 117–129. Красильников К.И. Могильник древних болгар у с. Желтое на Северском Донце // Проблеми на прабългарската история и култура. София: БАН, Нац. Археол. институт с музей филиал Шумен, Аргес, 1991. Т. 2. С. 62–81. Красильников К.И., Красильникова Л.И. Могильник у с. Лысогоровка – новый источник по этноистории степей Подонцовья раннего средневековья // Степи Европы в эпоху средневековья. Т 4. Хазарское время / Гл.ред. А.В. Евглевский. Донецк: ДонНУ, 2005. С. 187–244. Красильников К.И., Руженко А.А. Погребение хирурга на древнеболгарском могильнике у с. Желтое // СА. 1981. № 2. С. 282–289. Кузнецова Т.И. Павел Диакон. Из «Истории лангобардов» // Памятники средневековой латинской литературы IV–IX веков / Отв. ред. М. Е. Грабарь-Пассек и М. Л. Гаспаров. М.: Наука, 1970. С. 243–257. Медникова М.Б. Трепанации у древних народов Евразии. М.: Научный мир, 2001. 304 с. Мингазов Ш.Р. Болгары Алзеко в Баварии, Карантании и Италии как пример автономной части этнокультурной общности // Восточная Европа в древности и средневековье. Античные и средневековые общности: XXIX Чтения памяти члена-корреспондента АН СССР В.Т. Пашуто. Москва, 19–21 апреля 2017 / Отв. Ред. Е. А. Мельникова. М: Институт всеобщей истории РАН, 2017. С. 160–164. Мингазов Ш.Р. Следы взаимовлияния европейской и азиатской социокультурных моделей: булгары в Италии (VI–VIII вв.) // Восточная Европа в древности и средневековье. Сравнительные исследования социокультурных практик: XXXII Чтения памяти члена корреспондента АН СССР В.Т. Пашуто. Москва, 15–17 апреля 2020 / Отв. Ред. Е. А. Мельникова. М.: Институт всеобщей истории РАН, 2020. С. 162–166. Нестеров С.П. Конь в культах тюркоязычных племен Центральной Азии в эпоху средневековья. Новосибирск: Наука. Сиб. отд–ие АН СССР, 1990. 143 с. Павел Диакон. История лангобардов / Пер. с лат., ст. Ю.Б. Циркина. СПб.: Азбука–классика, 2008. 318 с. Решетова И.К. Население донецко–донского междуречья в раннем средневековье: Палеоантропологическое исследование. СПб.: Нестор–История, 2015. 132 с. Решетова И.К. Описание индивидов с трепанированными черепами среди носителей Салтово–маяцкой культуры: медицинская практика или культ? // Этнографическое обозрение. 2012. № 5. С. 151–157. Ронин В.К. «История лангобардов» Павла Диакона // Свод древнейших письменных известий о славянах / Отв. ред. Л. А. Гиндин, Г. Г. Литаврин. М.: Издательская фирма «Восточная литература» РАН, 1995. Т. II. С. 480–501. Ронин В.К. Так называемая Хроника Фредегара // Свод древнейших письменных известий о славянах / Отв. ред. Л. А. Гиндин, Г. Г. Литаврин. М.: Издательская фирма «Восточная литература» РАН, 1995. Т. II. С. 364–397. Трифонов Ю.И. Об этнической принадлежности погребений с конем древнетюркского времени (в связи с вопросом о структуре погребального обряда тюрков–тугю // Тюркологический сборник 1972. / Отв. ред. А.Н. Кононов. М.: Наука, 1973. С. 351–374. Храпунов И.Н., Казанский М.М. Погребение № 114 на могильнике Нейзац (предгорный Крым) и древности кочевников Северного Причерноморья второй половины V — первой половины VI в. // КСИА. Вып. 238. М.: ИА РАН, 2015. С. 170–194. Шишманов И. Българите в “Orlando furioso” и въ по–старата френска драма // Български преглед. VI. Кн. 8. София: Придворна печатница, 1900. Година С. 67–84. Ceglia V. Campochiaro. La necropoli di Vicenne // L’oro degli Avari: popolo delle steppe in Europa. Milano: Inform, 2000. P. 212–221. Ceglia V. Campochiaro: la necropoli altomedievale di Vicenne (CB) // V Settimana beni culturali. Tutela. Catalogo della mostra. Matrice: Soprintendenza archeologica e per i beni ambientali, architettonici, artistici e storici del Molise, 1989. P. 63–67. Ceglia V. Interventi di recupero dei siti sparsi e necropolis // Conoscenze. Campobasso: Soprintendenza archeologica e per i beni ambientali, architettonici, artistici e storici del Molise, 1994. Vol. 7. P. 17–20. Ceglia V. La Necropoli altomedioevale di Vicenne nel Comune di Campochiaro // Almanacco del Molise. Campobasso: Habacus Edithore,1989. Ed. 21, vol. II. P. 153–158. Ceglia V. La necropoli di Campochiaro (Italia) // Roma e i Barbari. La nascita di un nuovo mondo. Catalogo della Mostra (Venezia, 26 gennaio –20 luglio 2008) / A cura di J.J. Aillagon. Milano: Skira, 2008. P. 469–475. Ceglia V. Lo scavo della necropoli di Vicenne // Conoscenze. Campobasso: Soprintendenza archeologica e per i beni ambientali, architettonici, artistici e storici del Molise, 1988. Vol. 4. P. 31–48. Ceglia V. Necropoli di Vicenne // Studi sull’Italia dei Sanniti. Milano: Electa, 2000. P. 298–302. Ceglia V. Presenze funerarie di eta altomedievale in Molise. Le necropoli di Campochiaro e la tomba del cavaliere // I Longobardi del Sud. Roma: Giorgio Bretschneider Editore, 2010. P. 241–255. Ceglia V. Tomba bisoma 88 della necropoli di Campochiaro, localita Morrione // Il futuro dei longobardi. L 'Italia e la costruzione dell' Europa di Carlo Magno / A cura di С. Bertelli, G.P. Brogiolo. Milano: Skira, 2000. P. 80–81. Ceglia V. Varietа di infl ussi culturali nelle necropoli di Campochiaro. Considerazioni preliminari / I beni culturali nel Molise. Il Medioevo / A cura di De Benedittis G. Campobasso: Istituto regionale per gli studi storici del Molise “V. Cuoco”, 2004. P. 79–86. Ceglia V., Genito B. La necropoli altomedievale di Vicenne a Campochiaro // Samnium: Archeologia del Molisе. Roma: Quasar, 1991. P. 329–334. Ceglia V., Marchetta I. Nuovi dati dalla necropoli di Vicenne a Campochiaro // La trasformazione del mondo romano e le grandi migrazioni. Nuovi popoli dall'Europa settentrionale e centro–orientale alle coste del Mediterraneo / A cura di C. Ebanista, M. Rotili. Napoli: Tavolario Edizioni, 2012. P. 217–238. Chronicarum quae dicuntur Fredegarii Scholastici libri IV // MGH, Scriptores Rerum Merovingicarum / Ed. B. Krusch. Hannoverae: Impensis bibliopolii hahniani, 1888. T. 2. P. 1-193. Constitutiones et Acta Publica Imperatorum et Regum // MGH, Rerum Germanicarum Medii Aevi / Ed. L. Weiland. Hannoverae, Impensis bibliopolii hahniani, 1893. T. I, №. 333. P. 472–477. Curta F. Ethnicity in the Steppe Lands of the Northern Black Sea Region During The Early Byzantine Times // Archaeologia Bulgarica. 2019. T. ХХIII. P. 33–70. De Benedittis G. Di alcuni materiali altomedievali provenienti dal Molise centrale ed il problema topografi co della necropoli di Vicenne // Conoscenze. Campobasso: Soprintendenza archeologica e per i beni ambientali, architettonici, artistici e storici del Molise, 1988. Vol. 4. P. 103–108. De Benedittis G. Introduzione // Samnium: Archeologia del Molisе. Roma: Quasar, 1991. P. 325–328. De Marchi P.M. Modelli insediativi "militarizzati" d'eta longobarda in Lombardia // Citta, castelli, campagne nel territori di frontiera (secoli 6–7). Mantova: SAP Societa Archeologica S.r.l., 1995. P. 33–85. De Vingo P. Avari e slavi nel Friuli altomedievale secondo l’Historia Langobardorum di Paolo Diacono // Paolo Diacono e il Friuli alto medievale (secc. VI– X). Spoleto: Centro Italiano di studi sull’alto medioevo, 2001. P. 807–815. Ditten H. Protobulgaren und Germanen im 5.–7. Jahrhundert (vor der Grundung des ersten bulgarischen Reiches) // Bulgarian Historical Review. София: Институт за исторически изследвания, 1980. Vol. VIII, 3. P. 51–77. Donceva–Petkova L. Zur ethnischen Zugehörigkeit einiger Nekropolen des 11. Jahrhunderts in Bulgarien // Post–Roman Towns, Trade and Settlement in Europe and Byzantium / Ed. J. Henning. Berlin–New York: Walter de Gruyter, 2007. Vol. 2. S. 643–660. Ebanista C. Gli usi funerari nel ducato di Benevento: alcune considerazioni sulle necropoli campane e molisane di VI–VIII secolo // Archeologia e storia delle migrazioni: Europa, Italia, Mediterraneo fra tarda eta romana e alto medioevo (Giornate sulla tarda antichita e il medioevo, 3). Cimitile: Tavolario Edizioni, 2011. P. 337–364. Ebanista С. Tradizioni funerarie nel ducato di Benevento: l’apporto delle popolazioni alloctone // Nekropoli Longobarde in Italia. Atti del Convegno Internazionale 26–28.09.2011. Trento: Castello del Buonconsiglio, monumenti e collezioni provinciali, 2014. P. 445–471. Fedele A. La deposizione del cavallo nei cimiteri longobardi: dati e prime osservazioni // Archeologia dei Longobardi: dati e metodi per nuovi percorsi di analisi (Archeologia Barbarica, 1). Mantova: SAP Societa Archeologica s.r.l., 2017. P. 59–82. Fedele A., Marchetta I., Colombo D. Ritualita e rappresentazione funeraria nelle tombe di Vicenne (Campochiaro, CB). Una sintesi // Prima e dopo Alboino sulle trace dei Longobardi. Atti del Convegno internazionale di studi Cimitile–Nola–Santa Maria Capua Vetere. Cimitile: Guida, 2019. P. 295–314. Genito B. Archaeology of the Early medieval nomads in Italy: the horse–burials in Molise (7th century) south–central Italy // Kontakte zwischen Iran, Byzanz und der Steppe in 6.–7. Jh. / Hrsg. C. Balint (Varia Archaeologica Hungarica, IX). Budapest: Archaologisches Institut der UAW, 2000. P. 229–247. Genito B. Il Molise nell’altomedioevo: tra Mediterraneo ed Eurasia. Un’occasione perduta? // Miti e popoli del Mediterraneo antico. Scritti in onore di Gabriella d'Henry. Salerno: Tipografi a Fusco, 2014. P. 279–292. Genito B. Materiali e problemi // Conoscenze. Campobasso: Soprintendenza archeologica e per i beni ambientali, architettonici, artistici e storici del Molise, 1988. Vol. 4. P. 49–67. Genito B. Sepolture con cavallo da Vicenne (CB): un rituale nomadico di origine centroasiatica // I Congresso Nazionale di Archeologia Medievale (Pisa 29–31 maggio 1997) / A cura di S. Gelichi. Firenze: All'Insegna del Giglio, 1997. P. 286–289. Genito B. Tombe con cavallo a Vicenne // Samnium: Archeologia del Molisе. Roma: Quasar, 1991. P. 335–338. Giostra C. Il ducato longobardo di Ivrea: la grande necropoli di Borgomasino // Per il Museo di Ivrea. Lasezione archeologica del Museo Civico P.A. Garda / A cura di A. Gabucci, L. Pejrani Baricco, S. Ratto. Firenze: All’Insegna Giglio, 2014. P. 155–176. Hersak E. Vulgarum dux Alzeco // Casopis za zgodovino in narodopisje. Maribor: Izdajata univerza v Mariboru in Zgodovinsko drustvo v Mariboru, 2001. Let. 72 (37), 1–2. S. 269–278. Hodgkin T. Italy and her Invaders. Oxford: Clarendon Press, 1895. Vol. VI. 636 p. Jozsa L., Fothi E. Trepanalt koponyak a Karpat–medenceben (a leletek szambavetele, megoszlasa es lelohelyei) // Folia Anthropologica. Szombathely: Balogh es Tarsa Kft, 2007. T. 6. O. 5–18. Koch A. Uberlegungen zum Transfer von Schwerttrag– und –kampfesweise im fruhen Mittelalter am Beispiel chinesischer Schwerter mit p–förmigen Tragriemenhaltern aus dem 6.–8. Jahrhundert n. Chr. // Jahrbucher des Romisch–Germanischen Zentralmuseums. Mainz: RGZM, 1998. Bd. 45. S. 571–598. Kruger K.–H. Zur «beneventanischen» Konzeption der Langobardengeschichte des Paulus Diakonus // Fruhmittelalterliche studien. Berlin–New York: Walter de Gruyter, 1981. Bd. 15. P. 18–35. La Rocca C. Tombe con corredi, etnicita e prestigio sociale: l’Italia longobarda del VII secolo attraverso l’interpretazione archeologica // Archeologia e storia dei Longobardi in Trentino. Mezzolombardo: Comune di Mezzolombardo, 2009. P. 55–76. La Salvia V. La diffusione della staffa nell’area merovingia orientale alla luce delle fonti archeologiche // Temporis Signa. Spoleto: Fondazione Centro Italiano di studi sull’alto Medioevo, 2007. Vol. 2. P. 155–171. Laszlo O. Detailed Analysis of a Trepanation from the Late Avar Period (Turn of the 7th–8th Centuries—811) and Its Signifi cance in the Anthropological Material of the Carpathian Basin // International Journal of Osteoarchaeology. Published online in Wiley Online Library, 2016. Vol. 26–2. P. 359–365. Marchetta I. Ceramica ed Ethnos nelle tombe di Vicenne (Campochiaro, CB): il ritual funerario attraverso l’analisi del corredo vascolare // Le forme della crisi. Produzioni ceramiche e commerce nell’Italia centrale tra Romani e Longobardi (III–VIII sec. d.C.) / A cura di E. Cirelli, F. Diosono, H. Patterson. Bologna: Ante Quem, 2015. P. 663–671. Marchetta I. Il carattere composito del regno: le necropoli di Campochiaro (Campobasso) (cat. II.36–40) // Longobardi. Un popolo che cambia la storia. Schede mostra / A cura di G.P. Brogiolo, F. Marazzi, C. Giostra. Milano, Skira, 2017. P. 54–58. Mednikova M.B. Prehistoric Trepanations in Russia: Ritual or Surgical? // Trepanation: History, Discovery, Theory / Eds. R. Arnott, S. Finger, S. Smith C. Lisse: Swets & Zeitlinger, 2003. P. 163–174. Muratori L.A. Antiquitates Italicae medii Aevi, sive Dissertationes. Mediolani: Ex Typographia societatis Palatinae, 1740. T. III. 1242 coll.Pasqui U. Documenti per la storia della citta di Arezzo nel medio evo. Arezzo: G.P. Vieusseux, 1899. Vol. I. 576 p. Pauli historia Langohardorum // MGH. Scriptores rerum Langobardicarum et Italicarum saec. VI–IX / Ed. G. Waitz. Hannoverae: Impensis bibliopolii hahniani, 1878. Bd. I. P. 12–187. Pieri S. Toponomastica della Toscana meridionale (valli della Fiora, dell ‘Ombrone, della Cecina e fi umi minori) e dell‘Arcipelago Toscano. Siena: Accademia senese degli intronati, 1969. 472 p. Pohl W. Die Awaren. Ein Steppenvolk im Mittelalter. 567–822. Munchen: Verlag C.H. Beck, 1988. 529 p. Polverari A. Una Bulgaria nella Pentapoli. Longobardi, Bulgari e Sclavini a Senigallia. Senigallia: Pierfederici, 1969. 41 p. Premuzic Z., Rajic Sikanjic P., Rapan Papesa A. A case of Avar period trepanation from Croatia // Anthropological Review. Published online by De Gruyter, 2016. Vol. 79 (4). P. 471–482. Provesi C. Cavalli e cavalieri in Italia nell'Alto Medioevo (secc. V–X): studio della simbologia equestre attraverso fonti narrative, documentarie e archeologiche. Tesi di Dottorato. Venezia, 2013. Provesi C. I cavalieri e le loro donne, uno studio dei corredi funerari di VI–VII secolo // Univ. Degli studi di Verona. Verona, 2013. Доступно по URL: https://www.yumpu.com/it/document/view/16247410/chiara–provesi–scuola–superiore–di–studi–storici–geografi ci–(Дата обращения 04.12.2020) Provesi C. Uomini e cavalli in Italia meridionale da Cassiodoro ad Alzecone // Ipsam Nolam barbari vastaverunt: l’Italia e il Mediterraneo occidentale tra il V secolo e la metа del VI. Cimitile: Tavolario Edizioni, 2010. P. 97–111. Repetti E. Dizionario geografi co fi sico storico della Toscana. Firenze: Presso L’autore e editore, 1833. Vol. 1. 846 p. Rotili M. I Longobardi migrazioni, etnogenesi, insediamento // I Longobardi del Sud. Roma: Giorgio Bretschneider Editore, 2010. P. 1–77. Rubini M, Zaio P. Warriors from the East. Skeletal evidence of warfare from a Lombard–Avar cemetery in Central Italy (Campochiaro, Molise, 6th–8th Century AD) // Journal of Archaeological Science. Published online by Elsevier, 2011. Vol. 38. Issue 7. P. 1551–1559. Rubini M. Gli Avari in Molise. La necropoli di Campochiaro Morrione // ArcheoMolise. Associazione culturale ArcheoIdea. Isernia: Associazione culturale ArcheoIdea, 2009. T. II (apr.–giu. 2009). Р. 17–25. Rubini M. Il popolamento del Molise durante l’alto medioevo // I beni culturali nel Molise. Il Medioevo / A cura di De Benedittis G. Campobasso: Istituto regionale per gli studi storici del Molise “V. Cuoco”, 2004. P. 151–162. Sabatini F. Rifl essi linguistici della dominazione longobarda nell’Italia mediana e meridionale // Aristocrazie e societa fra transizione romano–germanica e alto medioevo. San Vitaliano: Tavolario Edizioni, 2015. P. 353–441. Sarno E. Campobasso da castrum a citta murattiana. Roma: Aracne, 2012. 324 p. Schneider F. Regestum Volaterranum. Regesten der Urkunden von Volterra (778–1303). Roma: Ermanno Loescher, 1907. 448 p. Staffa A.R. Una terra di frontiera: Abruzzo e Molise fra VI e VII Secolo // Citta, castelli, campagne nei territori di frontiera (secoli VI–VII) / A cura di G.P. Brogiolo. Мantova: Padus, 1995. P. 187–238. Staffa A.R. Bizantini e Longobardi fra Abruzzo e Molise (secc. VI–VII) / I beni culturali nel Molise. Il Medioevo / A cura di De Benedittis G. Campobasso: Istituto regionale per gli studi storici del Molise “V. Cuoco”, 2004. P. 215–248. Tomka P. Die Bestattungsformen der Awaren // Hunnen und Awaren. Reitervolker aus dem Osten. Burgenlandische Landesausstellung 1996 Schloss Halbturn vom 26. April bis 31. Oktober 1996. Begleitbuch und Katalog / Ed. F. Daim. Eisenstadt: Burgenland, Landesregierung, 1996. S. 384–387. Tornesi M. Presenze alloctone nell’Italia centrale: tempi, modalita e forme dell’organizzazione territorial nell’Abruzzo altomediale. Tesi di Dottorato. Roma: Sapienza universita’ di Roma, 2012. 275 p. Valenti M. Villaggi nell’eta delle migrazioni // I Longobardi. Dalla caduta dell’Impero all’alba dell’Italia / A cura di G.P. Brogiolo, A. Chavarria Arnau. Catalogo della mostra (Torino 28 settembre 2007–6 gennaio 2008). Milano: Silvana Editoriale, 2007. P. 151–158. Villa L. Il Friuli longobardo е gli Avari // L'oro degli Avari. Popolo delle steppe in Europa. Milano: Inform, 2000. P. 187–189. Wattenbach W. Deutschlands Geschichtsquellen im Mittelalter. Berlin: Verlag von Wilhelm Hertz, 1858. Vol. I. 478 p. Wattenbach W., Levison W., Lowe H. Deutschlands Geschichtsquellen im Mittelalter. Vorzeit und Karolinger. Weimar: Hermann Bohlaus nachfolger, 1953, Heft II. P. 157–290.
Style APA, Harvard, Vancouver, ISO itp.
20

Dallagiacoma, G., T. Buzzegoli, M. Karner, P. Matzneller, B. Raffeiner i C. Dejaco. "AB0752 CHRONIC RECURRENT MULTIFOCAL OSTEOMYELITIS: A SINGLE-CENTER CASE SERIES". Annals of the Rheumatic Diseases 80, Suppl 1 (19.05.2021): 1404.2–1404. http://dx.doi.org/10.1136/annrheumdis-2021-eular.4048.

Pełny tekst źródła
Streszczenie:
Background:Chronic recurrent multifocal osteomyelitis (CRMO) is a chronic autoinflammatory disease that primarily affects the skeleton of children and adolescents in the absence of an infectious etiology[1]. CRMO lesions presentation varies widely ranging from episodic bone pain to growth disturbance; lytic and sclerotic bone lesions can be found on X-ray, however magnetic resonance imaging is very useful for evaluating the extent of disease and follow-up [2].Objectives:To report demographic, clinical and laboratory characteristics and response to therapy in a single center Italian cohort of CRMO patients.Methods:We reviewed retrospectively the clinical records of seven patients affected by CRMO diagnosed between 2008 and 2019 at rheumatologic service of South Tyrol region in Italy.Results:We identified 7 patients with CRMO, 4 were female patients, median age of onset of symptoms was seven years. Median delay in diagnosis was seven months; all patients had bone pain as initial symptom and 6 patients presented joint swelling. Median number of lesions was two; all patients had a recurrent pattern, 4 patient had multifocal distribution and 5 had appendicular skeleton involvement. None of our patients had antinuclear antibodies or HLA-B27 positivity. Mean erythrocyte sedimentation rate was 52 mm/h and C-reactive protein 1,96 mg/dL. Regarding other organs involvement one patient presented palmoplantar pustulosis, one psoriatic arthritis and one psoriasis guttata; three patient referred familiarity for psoriasis. Histopathological diagnosis was confirmed in 3 patients. NSAIDs were used in six patients, methotrexate in two patients and bisphosphonates in 6 patients. Among biological DMARDs Adalimumab was used in two patients, one patient was treated subsequently with Secukinumab and Ustekinumab. 3 patients achieved remission (Table 1).Table 1.Demographic, clinical and laboratory characteristics of patients with chronic recurrent multifocal osteomyelitis.Total (n=7)Demographics Female (%)4 (57) Age at disease onset, years, median (range)7 (6-24) Delay in diagnosis, months, median (range)7 (2-14) Follow-up, months, median (range)69 (11-151)Initial symptoms Bone pain, n (%)7 (100) Swelling, n (%)5 (71) Limp, n (%)3 (43) Fever, n (%)1 (14)Clinical features Number of lesions, median (range)2 (1-10) Axial skeleton involvement, n (%)2 (29) Appendicular skeleton involvement, n (%)5 (71)Distribution of involvement Femur, n (%)3 (43) Radius/ulna, n (%)2 (29) Humerus, n (%)1 (14) Tibia/fibula, n (%)5 (5) Tarsal bones, n (%)1 (14) Others, n (%)3 (43)Laboratory tests Hemoglobin, g/dL, mean ± SD13.1±0.6 Leukocytes × 103/mm3, mean ± SD8.48 ±1.7 Platelets × 103/mm3, mean ± SD384±130 Erythrocyte sedimentation rate mm/h, mean ± SD52±37 C-reactive protein, mg/dL, mean ± SD1.96±2.35 Positive antinuclear antibodies, n (%)0 (100) HLA-B27 positive, n (%)0 (100)Comorbidities Any type of autoimmunity, n (%)2 (29) Others, n (%)3 (43) Histological confirmation, n (%)3 (43)Treatment NSAIDs, n (%)6 (86) Glucocorticoids, n (%)0 (0) Bisphosphonates, n (%)6 (86) TNF blocking agents, n (%)2 (29) Biological DMARDs, n (%)1 (4) Methotrexate, n (%)2 (29) Antibiotics, n (%)3 (43) Reached remission, n (%) 3 (43)Conclusion:CRMO remains a rare diagnosis. From our experience most of the patients had delay in diagnosis, laboratory tests showed mild elevation of inflammatory parameters, was found association with psoriatic arthritis and psoriasis, remission was achieved with combination of bisphosphonate and immunosuppressive therapy in less than half of the cohortReferences:[1]A. Taddio, F. Zennaro, S. Pastore, e R. Cimaz, «An Update on the Pathogenesis and Treatment of Chronic Recurrent Multifocal Osteomyelitis in Children», Pediatr. Drugs, vol. 19, n. 3, pagg. 165–172, giu. 2017.[2]S. J. Menashe et al., «The Many Faces of Pediatric Chronic Recurrent Multifocal Osteomyelitis (CRMO): A Practical Location- and Case-Based Approach to Differentiate CRMO From Its Mimics», J. Magn. Reson. Imaging JMRI, pag. e27299, ago.2020Disclosure of Interests:None declared
Style APA, Harvard, Vancouver, ISO itp.
21

Oliveira dos Santos Galdino, Amanda. "EFEITOS DO FOGO EM POPULAÇÕES DE COMANTHERA MUCUGENSIS, A SEMPRE-VIVA DE MUCUGÊ". Anais dos Seminários de Iniciação Científica, nr 23 (1.04.2021). http://dx.doi.org/10.13102/semic.v0i23.6389.

Pełny tekst źródła
Streszczenie:
Comanthera mucugensis (Giul.) L.R.Parra & Giul. é uma espécie endêmica da ChapadaDiamantina pertencente a família Eriocaulaceae, conhecida como sempre-viva deMucugê, e que atualmente encontra-se sob risco de extinção pelo extrativismo intensopara fins comerciais, visto que após colhida e seca, sua flor continua com aspecto deviva, podendo assim ser utilizada para confecção de arranjos para decoração deambientes (Giulietti et al., 1997).
Style APA, Harvard, Vancouver, ISO itp.
22

Silva, Mauricio De Souza. "EFEITOS DO FOGO SOBRE POPULAÇÕES DE COMANTHERA MUCUGENSIS, A SEMPRE-VIVA DE MUCUGÊ". Anais dos Seminários de Iniciação Científica, nr 22 (4.02.2019). http://dx.doi.org/10.13102/semic.v0i22.4186.

Pełny tekst źródła
Streszczenie:
O fogo é um fenômeno importante em diversos tipos de vegetação do mundo, com efeitos diretos e indiretos sobre a biodiversidade, influenciando os ecossistemas, a distribuição de biomas, manutenção da estrutura e o funcionamento de comunidades propensas ao fogo, especialmente as formações savânicas e campestres (Bond, 2005). O regime do fogo afeta processos demográficos como mortalidade, reprodução, germinação e sobrevivência de populações de plantas (Whelan, 1997). Os incêndios podem ser iniciados naturalmente, sendo causados principalmente por raios e impactos de matacões de quartzito rolando montanha abaixo (Coutinho et al. 2002), ou ainda pela ação humana, que é uma prática muito comum nos trópicos (Valencia & Hernández, 2002; Soares et al., 2006). Os campos rupestres estão sob forte influência do fogo e possuem grande heterogeneidade ambiental com elevado grau de endemismos (Conceição et al., 2015; Silveira et al., 2015), sendo constituídos por fitofisionomias arbustivas contínuas em solos arenosos e pedregosos ou distribuídas em ilhas de vegetação nos afloramentos rochosos, assim como fitofisionomias campestres sobre solos arenosos dominados por espécies graminóides, que caracterizam o habitat de Comanthera mucugensis (Giul.) L.R. Parra & Giul., uma espécie endêmica de Eriocaulaceae conhecida como sempre-viva de Mucugê, cujos escapos floridos foram intensamente coletados para utilização comercial (Conceição et al., 2017). O objetivo do presente estudo foi avaliar o efeito do fogo na estrutura populacional e no diâmetro da roseta de C. mucugensis, visando gerar informações para subsidiar a conservação dessa espécie de sempre-viva no Parque Nacional da Chapada Diamantina (PNCD).
Style APA, Harvard, Vancouver, ISO itp.
23

Đỗ Như Bình. "BIỂU HIỆN VÀ ĐÁNH GIÁ HOẠT TÍNH KHÁNG NGUYÊN CỦA PROTEIN TES-30 TÁI TỔ HỢP BẰNG WESTERN BLOT". TẠP CHÍ PHÒNG CHỐNG BỆNH SỐT RÉT VÀ CÁC BỆNH KÝ SINH TRÙNG, 25.04.2021, 52–57. http://dx.doi.org/10.59253/tcpcsr.v122i2.33.

Pełny tekst źródła
Streszczenie:
Bệnh giun đũa chó mèo là một bệnh có biểu hiện lâm sàng không đặc hiệu, đặc trưngbởi sự di chuyển của ấu trùng đến các cơ quan nội tạng của người và một số động vật. Dobiểu hiện triệu chứng nhiễm ký sinh trùng trên lâm sàng rất nghèo nàn, chính vì vậy phươngpháp miễn dịch ELISA được sử dụng để phát hiện kháng thể IgG trong huyết thanh ngườibệnh kháng lại kháng nguyên chất tiết của Toxocara spp. (TES - Toxocara spp. excretorysecretory antigens). Quy trình thu nhận kháng nguyên TES tự nhiên bằng phương pháp nuôicấy ấu trùng giun đũa chó mèo, đòi hỏi kỹ thuật đặc thù, hiệu suất thu nhận kháng nguyênTES thấp và tốn thời gian. Đây chính là các hạn chế chủ yếu của quy trình chế tạo khángnguyên TES thông thường, ngoài ra kháng nguyên có khả năng phản ứng chéo với kháng thểkháng các loại giun khác, gây hiện tượng dương tính giả. Trong nghiên cứu này, một trình tựcDNA tổng hợp nhân tạo bằng phương pháp hóa học mã hóa kháng nguyên TES-30 được đưavào vectơ pET-52b (+) và được biểu hiện trong E. coli BL21 (DE3) ở dạng dung hợp đuôi áilực (His)10. Tiến hành tinh sạch bằng sắc ký ái lực và điện di SDS-PAGE thu được protein táitổ hợp TES-30 có kích thước 30 kDa. Kết quả Western blot xác nhận protein TES-30 tái tổhợp có hoạt tính kháng nguyên kháng lại kháng thể IgG lưu hành trong máu người nhiễm ấutrùng Toxocara spp. Biểu hiện thành công protein tái tổ hợp TES-30 cung cấp nguồn nguyênliệu cho phát triển các kit xét nghiệm chẩn đoán bệnh giun đũa chó mèo ở Việt Nam
Style APA, Harvard, Vancouver, ISO itp.
24

Kohansal, Mahnaz, Sara Ramroodi, Javad Noei i Alireza Saboori. "A new larval species of Nothrotrombidium (Acari: Trombellidae) from Iran, with new host records". Systematic and Applied Acarology, 3.04.2023. http://dx.doi.org/10.11158/saa.28.4.3.

Pełny tekst źródła
Streszczenie:
Nothrotrombidium sadeghii Noei and Kohansal sp. nov. (Acari: Trombidiformes: Trombellidae) ectoparasitic on Erebidae, Noctuidae, Geometridae, Plutellidae (Lepidoptera) and Tettigoniidae (Orthoptera) in Hotel Kouhestan and Band-e dareh regions, Chahardeh, Chahkand, Chahkandan, Esfahrood, Giuk, Noferest, Rach and Razg villages, Birjand city, South Khorasan province, Iran, is described and illustrated. A key to world larval species of Nothrotrombidium is provided.
Style APA, Harvard, Vancouver, ISO itp.
25

"Tribunale di Brescia, sez. lavoro - ordinanza 29 novembre 2010, giud. Alessio, Flc-Cgil Brescia contro Comune di Adro e altri". QUESTIONE GIUSTIZIA, nr 1 (kwiecień 2011): 132–40. http://dx.doi.org/10.3280/qg2011-001011.

Pełny tekst źródła
Streszczenie:
Discriminazione fondata sulle convinzioni personali - Esposizione del sole delle Alpi - Natura del simbolo - Simbolo di partito e non simbolo storico-culturale della comunitŕ locale Discriminazione fondata sulle convinzioni personali - Art. 1 d.lgs 216/2003 - Esposizione massiccia di simboli partitici in un plesso scolastico pubblico - Sussistenza Il sole delle Alpi utilizzato nel plesso scolastico di Adro č simbolo di partito e non elemento simbolico, storico-culturale della comunitŕ locale; avvalorano questa conclusione una serie di inequivoci elementi quali l'uso di una versione stilizzata propria del partito politico Lega Nord, l'appartenenza politica del sindaco, il collegamento con la memoria di Gianfranco Miglio, cui č intitolato il plesso scolastico (1). La presenza del simbolo del sole delle Alpi, quale simbolo del partito Lega Nord fino alla saturazione degli ambienti, discrimina gli insegnanti addetti alla scuola di Adro, creando una situazione di svantaggio consistente nella compromissione della libertŕ di insegnamento, rispetto agli insegnanti di tutte le altre scuole pubbliche, cui la stessa č invece garantita con la necessaria e doverosa ampiezza (2).
Style APA, Harvard, Vancouver, ISO itp.
26

Vivacqua, Melissa, Cláudia Regina dos Santos i Paulo Freire Vieira. "Governança territorial em zonas costeiras protegidas: uma avaliação exploratória da experiência catarinense". Desenvolvimento e Meio Ambiente 19 (14.06.2009). http://dx.doi.org/10.5380/dma.v19i0.13759.

Pełny tekst źródła
Streszczenie:
O artigo oferece subsídios para o debate acadêmico sobre a viabilidade de estratégias alternativas de desenvolvimento em zonas costeiras protegidas, no atual cenário de globalização assimétrica. A linha de argumentação coloca em primeiro plano a perspectiva de aplicação do conceito de desenvolvimento ter-ritorial sustentável ao processo em curso de criação de um sistema de gestão integrada e participativa do litoral catarinense. Na primeira parte, apresentamos uma visão panorâmica do processo de normatização dos instrumentos utilizados no Sistema de Gestão de Unidades de Conservação no Brasil (SNUC). Além disso, oferecemos uma síntese do processo de construção do projeto de Gestão Integrada das Unidades de Conservação Marinho-Costeiras do Estado de Santa Catarina (GIUC-SC). Em seguida, exploramos o potencial contido na abordagem territorial do desenvolvimento para a consolidação do processo de integração do SNUC ao Plano Nacional de Gerenciamento Costeiro. No final do texto justificamos a necessidade de investimentos mais substanciais em pesquisas de corte ecológico-político sobre mediação de conflitos socioambientais e promoção de sistemas de governança territorial nessas áreas.
Style APA, Harvard, Vancouver, ISO itp.
27

Bùi Thị Hồng, Hạnh, Ny Nguyễn Thị Hân, Đức Du Trọng, Lan Nguyễn Phú Hương, Tấn Lê Văn, Mẫn Đinh Nguyễn Huy, Tài Lương Thị Huệ, Vinh Lê Đức, Châu Nguyễn Văn Vĩnh i Nghĩa Hồ Đặng Trung. "Viêm màng não mủ do trực khuẩn gram âm mắc phải từ cộng đồng tại Bệnh viện Bệnh Nhiệt Đới". Pham Ngoc Thach Journal of Medicine and Pharmacy, nr 2022 - Volume 1.3 (1.09.2022). http://dx.doi.org/10.59715/pntjmp.1.3.25.

Pełny tekst źródła
Streszczenie:
- Mở đầu: Viêm màng não mủ (VMNM) mắc phải tại cộng đồng gây ra bởi trực khuẩn Gram âm được ghi nhận gia tăng trong thập kỷ vừa qua. Bệnh thường xảy ra trên cơ địa người lớn tuổi và/hoặc có bệnh nền, với dự hậu xấu và tỷ lệ tử vong cao. Nghiên cứu mô tả đặc điểm viêm màng não mủ do trực khuẩn Gram âm mắc phải từ cộng đồng ở người lớn. - Phương pháp: Nghiên cứu mô tả hàng loạt ca bệnh được chẩn đoán VMNM do trực khuẩn Gram âm mắc phải từ cộng đồng được điều trị tại BVBNĐ từ năm 2014 đến năm 2020. Nghiên cứu gồm 2 giai đoạn hồi cứu (01/2014 - 12/2018) và tiến cứu (01/2019 - 06/2020). - Kết quả: Từ 01/2014 đến 06/2020, 68 bệnh nhân VMNM do trực khuẩn Gram âm mắc phải từ cộng đồng nhập viện điều trị. Bệnh thường gặp ở nam giới (72,1%), trung niên (tuổi trung vị 52,5 tuổi) và làm nghề nông (54,4%). Đái tháo đường là bệnh nền thường gặp nhất (41,2%). Đáng lưu ý, 21/68 (30,9%) trường hợp có điều trị thuốc kháng viêm corticoid kéo dài trước khi nhập viện và 19/68 (27,9%) bệnh nhân có đồng nhiễm Strongyloides stercoralis. E. coli và K. pneumoniae là vi khuẩn gây bệnh đứng đầu với tỷ lệ tương ứng 42,5% (29/68) và 32,3% (22/68). E. coli tiết men ESBL chiếm 75,9% (22/29) chủng vi khuẩn, dẫn đến việc điều trị kháng sinh ban đầu bằng ceftriaxone không phù hợp ở 16/45 bệnh nhân (35,6%). Sốc nhiễm trùng xảy ra ở 21/65 (32,3%) bệnh nhân và liên quan đến kết cục xấu. Tử vong và di chứng khá cao với tỷ lệ tương ứng là 35,4% và 20%. - Kết luận: Viêm màng não mủ do trực khuẩn Gram âm mắc phải từ cộng đồng là bệnh có dự hậu xấu. E. coli và K. pneumoniae là vi khuẩn gây bệnh thường gặp nhất. Một số đặc điểm gợi ý đến nhóm tác nhân này là bệnh nền đái tháo đường, sử dụng corticoid kéo dài, nhiễm giun lươn. Do tình trạng kháng ceftriaxone của vi khuẩn, kháng sinh điều trị theo kinh nghiệm ở đối tượng này ưu tiên chọn nhóm carbapenem. Abstract - Background: In the past decade, there was an emergence of spontaneous Gram - negative bacilli bacterial meningitis (SGNBM), which leads to negative impact on prognosis and mortality. Aging and/orunderlying conditions were at increasedrisk for this illness. We aimed to describe characteristics of community acquired Gram - negative bacterial meningitis in adult patients. - Methods: A case series studyof SGNBM was conducted at theHospital for Tropical Diseases, in Ho Chi Minh City, Vietnamfrom 2014 to 2020. The research was devided into two periods: retrospective one (01/2014 - 12/2018) and prospective one (01/2019 - 06/2020). - Results: Atotal of 68 patients were recruited in our study from January 2014 to June 2020. Typical characteristics of patients were male (72,1%), middleage and farmers (54,4%). The most common underlying condition was diabetes mellitus (41,2%). Notably, long - term corticosteroid andco - infection with Strongyloides stercoralis were also common in these patients with 21/68 (30,9%) and 19/68 (27,9%) cases, respectively. Escherichia coli and Klebsiella pneumoniae were the most causative pathogens of SGNBM, accounting for 42,5% (29/68) and 32,3% (22/68) of all cases, respectively. Furthermore, ESBL - producing E. colistrains accounted for 75,9% (22/29) of all E. coli meningitis cases. Hence, ceftriaxone, which is the first - choice antibiotic in community - acquired meningitis, was in appropriate for 35,6% (16/45)patients. Septic shock was presented in 32,3% (21/65) cases with poor outcomes. The overall mortality and morbidity rate from SGNBM were 35,4% and 20%, respectively. - Conclusions: SGNBM isasevere disease resulting to a high rate of mortality and morbidity. Escherichia coli and Klebsiella pneumoniae were the most common pathogens. Diabetes, taking long - term corticosteroid treatment and strongyloidiasis could bethe risks for this condition. It was necessary to use carbapenemas the empiric antibiotic in suspected SGNBM to coverthe ESBL - producing pathogens.
Style APA, Harvard, Vancouver, ISO itp.
28

Xuan Truong, Pham. "Models of Public Debt Management in the World and Lessons for Vietnam". VNU Journal of Science: Policy and Management Studies 37, nr 1 (23.03.2021). http://dx.doi.org/10.25073/2588-1116/vnupam.4278.

Pełny tekst źródła
Streszczenie:
Vietnam embarked on fundamentally building a public debt management system since 2009 as the Law of Public Debt Management was designed and promulgated. From then Vietnam has been following the typical model of public debt management used by developing countries, the market – based model which encompasses gradual building and completion of domestic market for government bond. However, because of several limitations in the national system of public debt management, the current model needs to be improved in alignment with the development level of Vietnam’s economy. Especially, economic shocks such as the 2009 financial crisis or Covid 19 which has increased dramatically the scope of public debt also urge a more technical and effective model. The paper focuses on analyzing the practical models of public debt management in the world and subsequently the current situation of Vietnam’s model. On that basis, the author figures out the limitations of the model and proposes a number of solutions to upgrade the model in accordance with the international practice regarding model of public debt management suitable with development level of economy. Keywords Public debt, sustainable public debt, public debt management, risk management, model of public debt management. References [1] D.Q. Bao, The science of Management and Organization Statistical Publishing House, Hanoi, 1999 (in Vietnamese),[2] IMF, Defining the Government’s debt and deficit, Working paper, WP/15/238, 2015.[3] IMF, Revised guidelines for public debt management, IMF Policy paper, 2014.[4] WB, Government debt management: Designing debt management strategies, Debt management learning & training note, 2017. [5] E. Currie, J. Dethier and E. Togo, Institutional arrangements for Public Debt Management, World Bank Policy Research Working Paper 3021, 2003.[6] E.C. Pascal, The debt office and the effective debt management functions: an institutional and operational framework, Public debt and Public Finance Working Paper, 2006.[7] H. Bohn, Tax Smoothing with Financial Instruments, American Economic Review, 80/5 (1990) pp 1217–1230.[8] J. Tobin, An Essay on the Principles of Debt Management, Fiscal and Debt Management Policies, 2 (1963), Reprinted in J. Tobin Essays in Economics, vol.1, Amsterdam: North Holland, 1971.[9] E. Togo, Coordinating Public Debt Management with Fiscal and Monetary Policies: An Analytical Framework, World Bank Policy Research Working Paper, No. 4369, 2007.[10] L. Hoogduin, B. Ozturk & P.Wierts, Public debt managers’ behavior: interactions with macro policies, DNB Working paper No.273, 2010.[11] WB, Debt management performance assessment (DeMPA) methodology, 2015.[12] R. Cabral, How strategically is public debt being managed around the globe? A survey on public debt management strategies, WB Financial advisory and Banking department report, 2015.[13] C. Aslan, A. Ajazaj & S.A. Wahidh, Study on Public debt management system and results of a survey on solutions used by debt management office, WB Financial advisory and Banking department report, 2018.[14] IMF, G-20 note: Improving public debt recording, monitoring, and reporting capacity in low and lower middle-income countries: proposed reforms, 2018.[15] A.A. Badurina, S. Svaljek, Public debt management before, during and after the crisis, Finance theory and practice, 36(1) (2012) 73 – 100.[16] I. Storkey, Sound practice, in: M. Williams and P. Brione (Eds.), Government Debt Management: New Trends and Challenge, Central Banking Publications Ltd, London, 2006, pp 300 – 325.[17] G. Wheeler, Sound Practice in Government Debt Management, The World Bank Publication, Washington D.C, 2004. doi. 10.1596/0-8213-5073-0.[18] National Treasury Management Agency, Ireland Information Memorandum 2010, National Treasury Management Agency, Dublin, 2010.[19] M. Williams, The growing responsibilities of debt management offices, in: M. Williams, P. Brione (Eds.), Government Debt Management: New Trends and Challenge, Central Banking Publications Ltd, London, 2006, pp 258 – 273.[20] H.N. Au, Public debt management in Vietnam in the international integration period (in Vietnamese), https://hcma.vn/Uploads/2018/8/8/Hoang%20Ngoc%20Au%20-%20Luan%20an%20-%20CN%20Quan%20ly%20kinh%20te.pdf, 2018 (accessed 20 August 2020).[21] T. Phung, Firmly maintaining the country’s credit rate (in Vietnamese), http://tapchitaichinh.vn/su-kien-noi-bat/tiep-tuc-giu-vung-muc-xep-hang-tin-nhiem-quoc-gia-325601.html, 2020 (accessed 21 August 2020).[22] N.T. Binh, The factors affecting the efficiency of public debt management in Vietnam (in Vietnamese), http://www.tapchicongthuong.vn/bai-viet/cac-yeu-to-anh-huong-toi-hieu-qua-quan-ly-no-cong-o-viet-nam-73005.htm, 2020 (accessed 22 August 2020).[23] T. Anh, Six solutions for public management in the new context (in Vietnamese), http://tapchitaichinh.vn/su-kien-noi-bat/6-giai-phap-quan-ly-no-cong-trong-boi-canh-moi-308263.html, 2019 (accessed 23 August 2020).
Style APA, Harvard, Vancouver, ISO itp.
29

Thai, Tran Thanh, Nguyen Le Que Lam, Nguyen Thi My Yen i Ngo Xuan Quang. "Correlation between Oxygen Demand of Nematode Communities with Dissolved Oxygen in the Organic Shrimp Farming Ponds, Ca Mau Province". VNU Journal of Science: Natural Sciences and Technology 34, nr 1 (23.03.2018). http://dx.doi.org/10.25073/2588-1140/vnunst.4717.

Pełny tekst źródła
Streszczenie:
Dissolved oxygen (DO), total biomass and oxygen demand of nematode communities in the organic shrimp farms located in Tam Giang commune, Nam Can District, Ca Mau province were investigated in three seasons (March-dry, July-transfer and November-wet season) of 2015. The results showed that most of DO values were within permissible limits. However, the frequency distributions of DO values are very compressed at the lower limit of their scale. Total dry biomass varied from 24.77 to 937.04 µgC/10cm2 while oxygen demand ranged from 3467.39 to 64288.50 nlO2/day/10cm2. These values were slightly high when compared to other studies in the world. The following results recorded that the negatively correlation between DO and oxygen demand of nematode communities in the organic shrimp farms. This may well suggest that respiration and metabolic of nematode communities was high and their impact on oxygen dissolved in surface water. Keywords Biomass, dissolved oxygen, Ca Mau, nematode communities, organic shrimp farms, oxgen demand References [1]. P. N. Hong, H. T. San, Mangroves of Vietnam 7 (1993) IUCN.[2]. T. Nga, Hệ thống rừng-tôm trong phát triển bền vững vùng ven biển đồng bằng sông Cửu Long. Tạp chí Khoa học Trường Đại học Cần Thơ 10 (2008) 6.[3]. Thai agricutural standard (TAS), Organic marine shrimp farming, Royal Gazette 124 (2007) Section 78E.[4]. T. T. Thai, N. T. My Yen, N. Tho, N. X. Quang, Meiofauna in the mangrove–shrimp farms ponds, Ca Mau province. Journal of Science and Technology 55(2017) 271.[5]. L. Marte, The Food and Feeding Habit of Penaeus Monodon Fabricius Collected From Makato River, Aklan, Philippines (Decapoda Natantia) 1, Crustaceana 38(1980) 225.[6]. N. Majdi, W. Traunspurger, Free-living nematodes in the freshwater food web: a review, Journal of nematology 47 (2015) 28.[7]. M. C. Austen, Natural nematode communities are useful tools to address ecological and applied questions, Nematology Monographs and Perspectives 2 (2004) 1.[8]. F. Boufahja, H. Beyrem, N. Essid, J. Amorri, E. Mahmoudi, P. Aissa, Morphometry, energetics and diversity of free-living nematodes from coasts of Bizerte lagoon (Tunisia): an ecological meaning, Cahiers de biologie marine 48 (2007) 121.[9]. Ministry of Agriculture and Rural development, 2016. https://tongcucthuysan.gov.vn/en-us/aquaculture/doc-tin/006222/2016-10-28/ca-mau-set-outs-to-become-viet-nams-largest-shrimp-hub. Truy cập ngày 14/8/2017.[10]. M. Vincx, Meiofauna in marine and freshwater sediments, In G. S. Hall (Ed.), Methods for the examination of organismal diversity in soils and sediments Wallinfort, UK, 1996.[11]. A. T. De Grisse, Redescription ou modifications de quelques technique utilis [a] es dan l'etude des n [a] ematodes phytoparasitaires (1969).[12]. R.M. Warwick, H.M. Platt, P.J. Somerfield, Free living marine nematodes. Part III. Monhysterids. The Linnean Society of London and the Estuarine and Coastal Sciences Association, London 1988.[13]. Zullini, The Identification manual for freshwater nematode genera, Lecture book, MSc Nematology Ghent University 2005.[14]. N. V. Thanh, Giun tròn sống tự do Monhysterida, Araeolaimida, Chromadorida, Rhabditida, Enoplida, Mononchida, Dorylaimida. Động vật chí Việt Nam. Hà Nội: Nhà xuât ba̓n khoa học và kỹ thuật, 22, 2007 455. [15]. J. Vanaverbeke, T.N. Bezerra, U. Braeckman, A. De Groote, N. De Meester, T. Deprez, S. Derycke, K. Guilini, F. Hauquier, L. Lins, T. Maria, T. Moens, E. Pape, N. Smol, , M. Taheri, J. Van Campenhout, A. Vanreusel, X. Wu, M. Vincx, (2015)NeMys: World Database of Free-Living Marine Nematodes. Accessed at http://nemys.ugent.be on 2017.[16]. H. M. Platt, R. M. Warwick, Freeliving marine nematodes. Part 1: British enoplids. Pictorial key to world genera and notes for the identification of British species. Cambridge University Press, for the Linnean Society of London and the Estuarine and Brackish-water Sciences Association 1983.[17]. Andrassy I The determination of volume and weight of nematodes, Acta Zoologica 2 (1956) 1.[18]. J. Vanaverbeke, P. M. Arbizu, H. U. Dahms, H. K. Schminke,. The metazoan meiobenthos along a depth gradient in the Arctic Laptev Sea with special attention to nematode communities, Polar Biology 18 (1997) 391.[19]. K. Soetaert, J. Vanaverbeke, C. Heip, P. M. Herman, J. J. Middelburg, A. Sandee, G. Duineveld, Nematode distribution in ocean margin sediments of the Goban Spur (northeast Atlantic) in relation to sediment geochemistry, Deep Sea Research Part I: Oceanographic Research Papers, 44 (1997) 1671.[20]. D.J. Crisp Methods of the study of marine benthos (N.A. Holme & A.D. McIntyre eds), Blackwell Scientific Publications, Oxford, 1971 197. [21]. N. Smol, K. A. Willems, J. C. Govaere, A. J. J. Sandee, Composition, distribution and biomass of meiobenthos in the Oosterschelde estuary (SW Netherlands). In The Oosterschelde Estuary (The Netherlands): a Case-Study of a Changing Ecosystem, Springer Netherlands (1994) 197. [22]. H. Dye, An Ecophysiological Study of the Meiofauna of the Swartkops Estuary, African Zoology 13(1978) 1.[23]. Van Damme, R. Herman, Y. Sharma, M. Holvoet, P. Martens, Benthic studies of the Southern Bight of the North Sea and its adjacent continental estuaries, Progress Report II. Fluctuations of the meiobenthic communities in the Westerschelde estuary. ICES. CM/L, 23 (1980) 131.[24]. Q. X. Ngo, C. Nguyen Ngoc, A. Vanreusel, Nematode morphometry and biomass patterns in relation to community characteristics and environmental variables in the Mekong Delta, Vietnam, Raffles Bulletin of Zoology 62 (2014) 501.[25]. J. M. Whetstone, G. D. Treece, C. L. Browdy, A. D. Stokes, Opportunities and constraints in marine shrimp farming, South Regional Aquaculture Center 2002.
Style APA, Harvard, Vancouver, ISO itp.
Oferujemy zniżki na wszystkie plany premium dla autorów, których prace zostały uwzględnione w tematycznych zestawieniach literatury. Skontaktuj się z nami, aby uzyskać unikalny kod promocyjny!

Do bibliografii